Thầy cô đã chắp cánh cho những ước mơ của chúng ta bay cao, giúp chúng ta tiếp thu hành trang kiến thức để vững bước vào đời và giúp chúng ta thành công trên con đường học vấn. Sinh thời, cố thủ tướng Phạm Văn Đồng từng khẳng định:" Nghề dạy học là nghề cao quý nhất trong các nghề cao quý".
Ngoài mẹ cha, thầy cô là tất cả
Đã cho em đôi cánh bước vào đời
Trong lòng em mãi luôn thầm nhủ:
"Nhớ ơn thầy cô đến trọn đời!"
Thầy cô còn tuyệt vời hơn thế khi không chỉ làm tròn vai của một giáo viên trên bục giảng mà còn trở thành những người thầy của chúng em trên đường đời, dạy cho chúng em cách để nâng niu một đóa hoa, trân trọng một nhành lá, yêu tiếng chim hót mỗi sớm mai và chỉ cho chúng em giá trị một lời chào, vẻ đẹp của nụ cười, sự ấm áp của đôi bàn tay...Từ đó, chúng em biết đợi mùa bằng lăng nở, để từ ban công của lớp học nhìn lên vòm cây xanh hoa tím mà nghe lòng rạo rực, để mỗi sớm mai đến lớp thấy yêu hơn nụ cười rạng rỡ của bạn bè, thầy cô.
Thầy cô đã dành một phần lớn cuộc đời mình cho quá trình trưởng thành của lớp lớp thế hệ học trò.Những canh thâu không ngủ, thức trắng đêm bên bàn giáo án, những sớm hôm miệt mài trên bục giảng để rồi mai kia chứng kiến lớp lớp học trò trưởng thành là hạnh phúc mà thầy cô mong muốn. Thầy cô đã hi sinh rất nhiều những mơ ước nhỏ nhoi của mình cho đàn con thơ dại.Tình yêu nghề, yêu trẻ thơ đã trở thành nguồn sức mạnh để thầy cô tự rèn luyện hoàn thiện bản thân và cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người. Mỗi thầy cô là một tấm gương sáng về đạo đức và lối sống để học trò noi theo.
Khi thất bại hay muốn bỏ cuộc, luôn có bàn tay của thầy cô nồng ấm, nâng đỡ chúng em đứng dậy, dạy cho chúng em biết cách tự chữa lành vết thương... Tất cả đã thấm sâu vào mỗi chúng em từng ngày, từng giờ để chúng em có đủ tự tin bước vào một hành trình mới. Chúng em thêm một tuổi, và tóc thầy cô cũng thêm nhiều sợi bạc. Tóc Thầy Cô đã bạc đi cho mùa xuân quê hương mãi mãi tươi xanh và cho lớp lớp trẻ thơ sớm trưởng thành. Thầy Cô- tấm gương sáng tuyệt vời, là ngọn đuốc thiêng liêng soi đường cho chúng em bước tới.
Rời xa tuổi học trò, bước những bước chân đầu tiên tới giảng đường Đại học, chắc hẳn các bạn Tân sinh viên ít nhiều đều mang trong mình những cảm xúc mới mẻ. Những bỡ ngỡ của của cuộc sống xa nhà với những lo lắng, nỗi nhớ nhà, rồi những cảm nhận khác nhau về trường mới, lớp mới với những bạn bè mới… Những cảm xúc của ngày đến nộp hồ sơ nhập học, những ấn tượng về buổi đầu nhập học và những suy nghĩ, những cảm nhận về cuộc sống sinh viên khi bước vào giảng đường đại học….Càng ấn tượng hơn trong tâm trí của một tân sinh viên như em khi được là sinh viên của khoa Du lịch và Ngoại ngữ. Đầu tiên có thể nói khoa Du lịch và ngoại ngữ là khoa được coi là triển vọng nhất nhì các ngành đào tạo trong trường, những giảng viên của khoa luôn nhiệt tình, tâm huyết với những bài học trên giảng đường. Khoa Du lịch và ngoại ngữ luôn có những quy tắc riêng , những quy tắc ấy đặt ra chẳng phải để gây những khó dễ cho các bạn sinh viên mà là để rèn luyện cho sinh viên sống một có nguyên tắc từ đó việc học trên lớp sẽ có hiệu quả hơn.Tiếp đến các hoạt động của trường , khoa Du lịch và Ngoại ngữ luôn nhiệt tình tham gia để sinh viên có những trải nghiệm những hoạt động ngoại khoá rèn luyện cả về mặt thể chất và tinh thần. Em mong rằng khoa Du lịch và Ngoại ngữ sẽ giữ vững được vị thế như hiện tại và ngày càng phát triển hơn về mọi mặt để khoa có nhiều kết quả tốt hơn trong việc giảng dạy cũng như học tập của sinh viên.
Bánh xe thời gian lặng lẽ trôi,chúng ta chẳng thể "tắt nắng", cũng chẳng thể "buộc gió" để níu giữ thời áo trắng tinh khôi cùng thầy cô, bạn bè và biết bao kỉ niệm với trường lớp thân quen. Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20-11, chúng em xin gửi tới thầy cô lòng tri ân sâu sắc nhất, kính chúc thầy cô thật nhiều sức khỏe, luôn vững niềm tin và cống hiến hết mình cho sự nghiệp trồng người.