KHOA DU LỊCH & NGOẠI NGỮ HƯỚNG TỚI KỶ NIỆM 55 NĂM TRUYỀN THỐNG ĐÀO TẠO TRƯỜNG ĐẠI HỌC SAO ĐỎ

CHẤT LƯỢNG TOÀN DIỆN - HỢP TÁC SÂU RỘNG - PHÁT TRIỂN BỀN VỮNG

ƠN THẦY CÔ

Thứ ba - 13/10/2020 17:20
Có khi nào trên đường đời bất chợt, bạn vô tình nhớ về thầy cô của mình không? Nhớ về những người đã dìu dắt ta trong suốt quãng đời đi học? Thầy cô! Hai tiếng thiêng liêng ấy vang lên tự trong sâu thẳm tâm hồn ta một cách tha thiết không nguôi! Làm sao có thể kể xiết những công ơn cùng những nỗi vất vả của thầy cô. Xin kính dâng lên thầy cô ngàn lời kính yêu nhất:
  “Muốn sang thì bắc cầu kiều
Muốn con hay chữ thì yêu lấy thầy”
          Nghề giáo viên là nghề cao quý nhất trong những nghề cao quý, và người giáo viên là người âm thầm mà vĩ đại nhất. Công việc của họ thầm lặng mà ý nghĩa biết bao, thầm lặng trên bục giảng và giản dị giữa đời thường, họ giống như những con ong thầm lặng giữa ngàn hoa để chắt chiu cho đời những giọt mật tinh túy và thơm ngọt nhất.
          Thời gian trôi nhanh quá! Thấm thoắt em đã trở thành cô sinh viên năm cuối của Khoa Du Lịch và Ngoại ngữ, trường Đại Học Sao Đỏ. Em vẫn nhớ cái ngày đầu tiên được đặt chân tới cổng trường đại học, thầy cô vui vẻ đón những cô cậu tân sinh viên vào nhập học, không khí rộn ràng và vui tươi biết mấy! Tiếp theo đó là những ngày tháng trên giảng đường đại học, cũng chính các thầy cô khoa Du lịch và Ngoại ngữ ân cần, chu đáo hướng dẫn chúng em hòa nhập với cuộc sống mới, tạo nền tảng cho chúng e sau này khi bước vào xã hội. Cô Nguyễn Thị Lan- cô giáo chủ nhiệm lớp DK8 – NTQ chúng em xuyên suốt 4 năm vừa qua, cô cũng là người quan tâm nhất, lo lắng nhất cho chúng em, từ các hoạt động, các phong trào cho đến những kì thi quan trọng, cô đều quan tâm sát sao rồi đến lúc nhận được kết quả thì cũng là sự vỡ òa trong niềm hạnh phúc của cả cô và trò. Cô Bùi Thị Trang – cố vấn học tập của chúng em, lúc đầu, chúng em ai cũng nghĩ cô là người nghiêm khắc nhất, từng nét chữ, từng phát âm của tiếng Trung, cô đều uốn nắn cho từng bạn một, bạn nào đọc chưa chuẩn, cô đều kiên nhẫn sửa từng chút, từng chút, thật sự là tình yêu thương ấy ngọt ngào biết bao! Rồi những giờ học căng thẳng, cô đều kể một mẩu chuyện vui nào đó, giúp chúng em xua tan mệt mỏi và lấy lại tinh thần học tập. Còn cả cô Nguyễn Thị Hoa và cô Nguyễn Thị Xuyên nữa, hai cô cũng luôn luôn lo lắng, tận tình giúp đỡ chúng em trong học tập và trong cuộc sống sinh viên, ai có khó khăn gì các cô đều sẵn sàng giúp đỡ. Thật sự chúng em biết ơn các cô nhiều lắm ạ! Các cô giống như người mẹ hiền thứ hai trong cuộc đời mỗi chúng em.
          Ôi! Sự hy sinh ấy thật to lớn biết bao! Những người cô ấy đã hy sinh giấc ngủ và sức khỏe của mình để chấm bài cho lũ học trò chúng em, để rồi sáng mai lên lớp, trong giấy trả bài kiểm tra của đứa nào cũng có những lời phê bằng mực đỏ của các cô, những lời phê đầy tâm huyết, các cô sửa từng câu chữ, từng lỗi chính tả cho chúng em. Nhìn những đứa học trò đọc chăm chú từng lời phê và khoe nhau điểm lòng các cô ắt hẳn rộn lên một niềm hạnh phúc vô biên. Cũng có những đêm các cô thức để soạn bài, sáng mai lên lớp cho chúng em có bài học mới.
          Trên bục giảng với giọng nói ấm áp, trầm bổng, các cô mang đến cho chúng em những điều lý thú của cuộc sống, các cô dạy cho chúng em về đạo lý làm người, về lòng yêu thương, lòng bao dung,… Các cô hun đúc cho chúng em lòng vị tha đức hy sinh.
          Người ta nói “Nhất quỷ nhì ma thứ ba học trò”, làm sao tránh khỏi sự nghịch ngợm của lũ “thứ ba” ấy. Những lúc đó các cô  khẽ chau mày, nét mặt khẽ nghiêm nghị. Nhưng với lòng vị tha và đức hy sinh, các cô đã biến buổi trừng phạt thành những buổi dạy dỗ với những lời dạy đầy thuyết phục. Ấy vậy mà sau những lần như thế, mắt đứa nào cũng đỏ hoe, lòng rưng rưng lòng kính yêu các cô vô hạn. Khi còn ngồi trên ghế nhà trường là vậy! Đến khi ra trường, chắc hẳn các cô vẫn âm thầm, lặng lẽ dõi theo từng bước đi của lũ học sinh.
          Các cô sẵn sàng giúp đỡ khi chúng em cần. Trên bước đường đời có đứa theo đuổi sự nghiệp công danh, cũng có đứa rẽ sang hướng khác vì kế mưu sinh, có ai biết rằng các cô vẫn luôn dõi mắt theo ta!  Những người mẹ hiền ấy hạnh phúc khi thấy ta vinh hiển và quặn lòng xót xa khi ta gặp trắc trở khó khăn.
          Thời gian vẫn cứ trôi đi như những cỗ xe vô hình lăn bánh, “Mẹ hiền” vẫn lặng lẽ là người lái đò, chở hết lớp học sinh này tới lớp học sinh khác đến bến bờ tương lai. Mấy ai qua sông còn trở lại thăm con đò xưa?
          Một sự thật nghiệt ngã! Nhưng những người mẹ hiền ấy vẫn kiên trì làm công việc thầm lặng của mình. Ôi! Cao quý thay nghề nhà giáo nhân dân! Thật vĩ đại biết bao! Rồi mai đây những đàn chim bé nhỏ ngày nào sẽ tung đôi cánh trên bầu trời tri thức với hành trang trên vai là những kiến thức quý báu và những lời dạy bảo của thầy cô. Những lời dạy bảo ấy mãi theo ta cùng năm tháng, khi khó khăn nó mãi là điểm tựa để ta dựa vào và cố gắng sống tốt.Và chúng em luôn luôn biết ơn công lao dưỡng dục to lớn lao ấy. Để mai này dù có đi đâu về đâu thì khi nhìn về, vẫn mãi thấy được những người mẹ hiền luôn luôn dõi theo những thế hệ học trò năm ấy!!!
          Nhân ngày Nhà giáo Việt Nam 20/11, lớp DK8 NTQ nói riêng cùng toàn thể sinh viên trường Đại học Sao Đỏ nói chung, chúng em xin chúc các thầy các cô luôn luôn dồi dào sức khỏe, mãi mãi tươi trẻ và hạnh phúc, hãy mãi là người lái đò đưa các thế hệ học trò cập bến tương lai, chúng em luôn luôn khắc ghi công ơn to lớn của thầy cô, và truyền thống Tôn sư trọng đạo luôn luôn trường tồn cùng tất cả các thế hệ học sinh sinh viên Việt Nam. Lời cuối cùng, chúng em chỉ muốn nói rằng: Chúng em yêu thầy cô rất nhiều!!!

Tác giả bài viết: Sv Nguyễn Thị Tâm – DK08NTQ

Tổng số điểm của bài viết là: 0 trong 0 đánh giá

Click để đánh giá bài viết
NGHIÊN CỨU TRAO ĐỔI
LIÊN HỆ

TRƯỞNG KHOA


VĂN PHÒNG KHOA


  • Đang truy cập74
  • Hôm nay7,802
  • Tháng hiện tại140,009
  • Tổng lượt truy cập11,873,414
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây