KHOA DU LỊCH & NGOẠI NGỮ HƯỚNG TỚI KỶ NIỆM 55 NĂM TRUYỀN THỐNG ĐÀO TẠO TRƯỜNG ĐẠI HỌC SAO ĐỎ

CHẤT LƯỢNG TOÀN DIỆN - HỢP TÁC SÂU RỘNG - PHÁT TRIỂN BỀN VỮNG

Cảm xúc về mái trường SDU thân yêu!

Thứ năm - 16/11/2023 06:39
Vậy là quãng đời sinh viên của tôi dần trôi qua, gần 4 năm học tập dưới mái Trường Đại học Sao Đỏ với biết bao kỉ niệm, vui có, buồn có, nhưng đọng lại trong trái tim tôi vẫn là những cảm xúc ấm áp của những năm tháng cùng sống, cùng học tập và trưởng thành dưới mái trường thân yêu này. Khoảng thời gian ấy tuy không dài so với một đời người, nhưng cũng đủ để in dấu vào lòng người những bài học của cuộc sống, sâu sắc và đáng quý.
          Cổng trường mở ra rồi khép lại, đón và đưa lớp lớp thế hệ sinh viên nhập học rồi ra trường, mang theo những thành quả của ước mơ mà bốn năm về trước họ đã ấp ủ cho vào hành trang để cùng họ lớn lên trên giảng đường đại học. Và tôi - một sinh viên lớp Ngôn ngữ Anh cũng không nằm ngoài quy luật ấy. Sắp phải rời xa mái trường mà tôi đã gắn bó để nhường chỗ cho những thế hệ mới với những con người mới. Trong tôi lắng đọng những suy tư của một người thanh niên trẻ, một sinh viên sắp rời ghế nhà trường để bước vào những thử thách mới đầy cam go nhưng cũng không kém phần thú vị của cuộc đời. Trong cái se lạnh của tiết trời Hải Dương đón gió mùa về, những kỷ niệm dưới mái Trường Đại học Sao Đỏ sống lại trong tôi - như muốn nhắc nhở tôi về một mái trường thân yêu, gần gũi, ấp áp đã giúp tôi nuôi lớn ước mơ của mình.
1

          Ước mơ trở thành một sinh viên của Trường Đại học Sao Đỏ xuất hiện hơn 4 năm về trước - từ ngày tôi còn là một học sinh cấp ba. Con đường dẫn tôi đến với ngôi trường này cũng nhiều khó khăn, nhưng bằng chính những nỗ lực của mình mà tôi đã được đền đáp xứng đáng. Cổng Trường Đại học Sao Đỏ đã rộng mở đón chào tôi lần đầu tiên trong một ngày tháng 8, khi tôi chính thức cầm trên tay giấy báo trúng tuyển của Trường. Ngày đó thật đáng nhớ, đánh dấu sự thành công ban đầu của tôi trong nỗ lực biến ước mơ trở thành sinh viên của Đại học Sao Đỏ thành sự thật.
          Học kỳ đầu tiên đối với tôi thật nặng nề, có lẽ vì tôi chưa quen với những phương pháp dạy và học mới ở bậc Đại học và cũng bởi vì tôi phải tiếp xúc với những kiến thức hoàn toàn mới trong khi tôi chưa chuẩn bị được nền tảng. Nhìn những cuốn giáo trình tôi thốt lên “sao dày và nặng thế”! Rồi lần đầu tiên sống xa nhà, những hình ảnh về gia đình, quê hương cứ hiện về trong tôi, nỗi nhớ luôn luôn thường trực trong lòng một người con xa quê. Kỳ đầu tiên với kết quả không như tôi mong đợi đã làm cho tôi lo lắng. Tôi tự đổ lỗi cho nhà trường vì chương trình và nội dung học không cuốn hút mà quên mất rằng chính tôi đã không thực sự cố gắng và chú tâm vào học tập cho thực chất.
          Và rồi cuối cùng tôi cũng nhận ra khi bạn bè xung quanh tôi ai cũng học tốt và đạt thành tích cao. Khi đó tôi tự hứa với lòng mình phải gác lại những tình cảm cá nhân. Tôi quan niệm rằng, việc học là một việc nhẹ nhàng nhất, hãy nghĩ đến những người thân yêu ở nhà, họ phải làm lụng vất vả để cho mình có thời gian ngồi trên giảng đường này, vì vậy, hãy sống và học tập làm sao để không phụ lòng những hy sinh của gia đình dành cho tôi. Từ đó, tôi luôn nỗ lực trong từng công việc. Những lời tâm sự, động viên của thầy cô, bạn bè đã giúp tôi cố gắng nhiều hơn. Mọi sự cố gắng đều được đền đáp xứng đáng. Tôi cải thiện được kết quả học tập của mình, từ sinh viên có học lực trung bình tôi đã trở thành sinh viên loại giỏi. Tôi luôn nhớ  một câu trong bài văn “Mùa lạc” cũa nhà văn Nguyễn Khải  hồi học phổ thông: “Sự sống nảy sinh từ trong cái chết, hạnh phúc hiện hình trong những hi sinh gian khổ, sống ở đời không có đường cùng, chỉ có những ranh giới, vấn đề cốt yếu là phải có sức mạnh để vượt qua ranh giới ấy”.
Bây giờ, đã là một sinh viên năm cuối, hơn 3 năm gắn bó với mái trường tôi càng thêm tin tưởng và hi vọng nhiều hơn. Niềm tin đó giúp tôi vững vàng với lựa chọn của mình, tự tin trong học tập và rèn luyện, tự nhủ phải cố gắng nhiều hơn để xứng đáng với những gì thầy cô đã giành cho tôi. Ngày hôm nay, tôi có thể tự tin nói rằng vào Đại học Sao Đỏ là lộ trình đúng bởi nơi đây chính là cánh cửa mở ra cho tôi nhiều cơ hội. Là chìa khóa cho những ai muốn thay đổi. “Đến Đại học Sao Đỏ - Học để thay đổi” luôn vang lên trong trái tim tôi.
          Từ biệt mái trường, tôi hy vọng cuộc sống sẽ dạy thêm cho tôi những kiến thức mới, những trải nghiệm mới. Thầy cô đã giúp tôi chuẩn bị hành trang bước vào đời, chỉ có sự thành đạt của tôi  trên bước đường sắp tới mới là sự trả ơn ý nghĩa nhất. Tạm biệt ngôi nhà thứ hai của tôi - Đại học Sao Đỏ,  nơi tôi được sống những tháng ngày xanh nhất của đời sinh viên, sôi nổi nhất của tuổi trẻ. Nơi đó, tôi được sống với chính niềm đam mê của mình.

Tác giả bài viết: Sinh viên

Tổng số điểm của bài viết là: 1 trong 1 đánh giá

Xếp hạng: 1 - 1 phiếu bầu
Click để đánh giá bài viết
NGHIÊN CỨU TRAO ĐỔI
LIÊN HỆ

TRƯỞNG KHOA


VĂN PHÒNG KHOA


  • Đang truy cập132
  • Hôm nay4,887
  • Tháng hiện tại137,094
  • Tổng lượt truy cập11,870,499
Bạn đã không sử dụng Site, Bấm vào đây để duy trì trạng thái đăng nhập. Thời gian chờ: 60 giây